Đánh giá phương pháp xử lý bảo tồn gỗ khảo cổ bằng Keratin và Trehalose

Mẫu gỗ khảo cổ được sử dụng đã xác định có mức độ phân hủy nặng. Do đó, lượng thấm hóa chất của các mẫu thử đều ở mức cao, trên 200%. Các mẫu thử được xử lý bằng keratin và trehalose đều có độ ổn định kích thước cao. Hệ số chống co rút ASE của các mẫu thử đều vượt yêu cầu là 75%. Các phương pháp xử lý về bước đầu cho thấy kết quả rất khả quan khi sử dụng keratin và trehalose, hai loại vật liệu xanh, rất an toàn với sức khỏe con người và không gây hại khi phát thải ra môi trường. Tuy nhiên hiện giá thành của hai loại vật liệu này hiện đang ở mức cao do phải nhập khẩu hoàn toàn từ nước ngoài. Với hiệu quả mang lại khi xử lý bảo tồn gỗ khảo cổ, trong tương lai rất hứa hẹn keratin và trehalose có thể sẽ trở thành vật liệu thay thế cho PEG truyền thống, hiện vẫn đang được sử dụng rộng rãi trên thế giới.

Hình dạng và màu sắc của gỗ khảo cổ sau khi xử lý và sấy

a: mẫu đối chứng;  b: mẫu xử lý với trehalose;  c: mẫu xử lý với keratin + MgSO4; d: mẫu xử lý với keratin

 

Keratin là thành phần chính của lông vũ, tóc và sừng của các loài động vật. Khi sử dụng keratin xử lý gỗ khảo cổ, keratin chỉ thấm vào vách tế bào chứ chưa điền đầy vào ruột tế bào gỗ. Nghiên cứu sử dụng cả muối magie sulfat (MgSO4.7H2O), có ưu điểm như ổn định, hạn chế hút ẩm và tương tác tốt với keratin khi xử lý gỗ khảo cổ.

 

Trehalose là loại đường được chiết xuất từ tự nhiên, chủ yếu là tảo (công ty Hayashibara, Nhật Bản). Trehalose hiện được sử dụng trong công nghệ thực phẩm và cũng có thể sử dụng trong bảo tồn gỗ khảo cổ. Ưu điểm của trehalose là không độc hại, không ăn mòn, rất dễ tan trong nước, dễ thấm vào gỗ. Gỗ sau bảo tồn có khả năng giữ màu sắc tương tự như ban đầu, và đặc biệt có thể loại trehalose khỏi gỗ nếu cần thiết bằng cách xử lý ngâm gỗ vào trong nước.